Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen-co-tich-viet-nam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen-co-tich-viet-nam. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Truyện cổ tích dành cho bé

Một trong những truyện hay được dành tặng cho các bé

Nếu như bạn không có thời gian đọc truyện cho các bé nghe thì bạn có thể cho bé xem clip sau đây. Đảm bảo các bé sẽ rất thích.
Truyện cổ tích dành cho bé
Truyện cổ tích dành cho bé



Hãy dành thời gian chăm sóc cho các em bởi những câu truyện cổ tích sẽ giúp các em có tâm hồn trong sáng và có nhiều bài học đức tích hay.

Truyện cổ tích Sọ Dừa

 Những chuyện cổ tích hay được dân gian truyền lại rất hấp dẫn cho các em nhỏ và các bậc cha mẹ phụ huynh.

Truyện cổ tích Sọ Dừa
Truyện cổ tích Sọ Dừa


Chuyện Cổ Tích Sọ Dừa

Ngày xưa, có hai vợ chồng một lão nông nghèo đi ở cho nhà một phú ông. Họ hiền lành, chăm chỉ nhưng đã ngoài năm mươi tuổi mà chưa có lấy một mụn con.
Một hôm, người vợ vào rừng lấy củi. Trời nắng to, khát nước quá, thấy cái sọ dừa bên gốc cây to đựng đầy nước mưa, bà bèn bưng lên uống. Thế rồi, về nhà, bà có mang.
ít lâu sau, người chồng mất. Bà sinh ra một đứa con không có chân tay, mình mẩy, cứ tròn lông lốc như một quả dừa. Bà buồn, toan vứt nó đi thì đứa bé lên tiếng bảo.
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp. Bà lão thương tình để lại nuôi rồi đặt tên cho cậu là Sọ Dừa.
Lớn lên, Sọ Dừa vẫn thế, cứ lăn lông lốc chẳng làm được việc gì. Bà mẹ lấy làm phiền lòng lắm. Sọ Dừa biết vậy bèn xin mẹ đến chăn bò cho nhà phú ông.
Nghe nói đến Sọ Dừa, phú ông ngần ngại. Nhưng nghĩ: nuôi nó thì ít tốn cơm, công sá lại chẳng đáng là bao, phú ông đồng ý. Chẳng ngờ cậu chăn bò rất giỏi. Ngày ngày, cậu lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà. Cả đàn bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông lấy làm mừng lắm!
Vào ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho Sọ Dừa. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi Sọ Dừa, chỉ có cô em vốn tính thương người là đối đãi với Sọ Dừa tử tế.
Một hôm đến phiên cô út mang cơm cho Sọ Dừa. Mới đến chân núi, cô bỗng nghe thấy tiếng sáo véo von. Rón rén bước lên cô nhìn thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang ngồi trên chiếc võng đào thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Thế nhưng vừa mới đứng lên, tất cả đã biến mất tăm, chỉ thấy Sọ Dừa nằm lăn lóc ở đấy. Nhiều lần như vậy, cô út biết Sọ Dừa không phải người thường, bèn đem lòng yêu quý.
Đến cuối mùa ở thuê, Sọ Dừa về nhà giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ. Bà lão thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng thấy con năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy mẹ Sọ Dừa mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
- Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.
Bà lão đành ra về, nghĩ là phải thôi hẳn việc lấy vợ cho con. Chẳng ngờ, đúng ngày hẹn, bỗng dưng trong nhà có đầy đủ mọi sính lễ, lại có cả gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà của phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai Sọ Dừa xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ có cô út là cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng.
Trong ngày cưới, Sọ Dừa cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, chẳng ai thấy Sọ Dừa trọc lốc, xấu xí đâu chỉ thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Mọi người thấy vậy đều cảm thấy sửng sốt và mừng rỡ, còn hai cô chị thì vừa tiếc lại vừa ghen tức.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc. Không những thế, Sọ Dừa còn tỏ ra rất thông minh. Chàng ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu sau, Sọ Dừa được vua sai đi sứ. Trước khi đi, chàng đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà nói là để hộ thân.
Ganh tị với cô em, hai cô chị sinh lòng ghen ghét rắp tâm hại em để thay làm bà trạng. Nhân quan trạng đi vắng, hai chị sang rủ cô út chèo thuyền ra biển rồi cứ thế lừa đẩy cô em xuống nước. Cô út bị cá kình nuốt chửng, nhưng may có con dao mà thoát chết. Cô dạt vào một hòn đảo, lấy dao khoét bụng cá chui ra, đánh đá lấy lửa nướng thịt cá ăn. Sống được ít ngày trên đảo, cặp gà cũng kịp nở thành một đôi gà đẹp để làm bạn cùng cô út.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống nhìn thấy bèn gáy to:
ò… ó… o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Quan cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà, quan trạng mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai cô chị thấy thế khấp khởi mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Hai cô chị nhìn thấy cô em thì xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ đi biệt xứ.

Các bạn có thể xem video tại đây

Truyện cổ tích rùa và thỏ

 Truyện cổ tích việt nam hay nhất : Thỏ và Rùa. Cuộc thi thì kết thúc nhưng bài học thì vẫn còn ý nghĩa cho đến ngày nay.



Ngày xửa ngày xưa, có một con rùa và một con thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.
 
Thỏ xuất phát nhanh như như bắn và chạy thục mạng một hồi, và sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa bạn rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ mệt dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm kết thúc đường đua, giành chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.
 
 
Đó là truyện ngụ ngôn mà bất kỳ đứa con nít nào nếu có đi học lớp lá, lớp mầm hay lớp chồi gì í cũng sẽ được nghe mấy cô giáo kể.
 
Gần đây, sau cuộc thi với Thỏ năm nảo năm nao thì Rùa bất chợt nổi lên mặt nước để mong thi thố với Thỏ.
 
Rùa và Thỏ lại gặp nhau. Chúng quyết định thi thố lần nữa với mục đích chào mừng ngày lễ... của những ngày hội.
 
Tuy nhiên, sau khi khởi hành không lâu, thì Rùa nghe được 1 tin không vui rằng, chú Cò ốm – bạn thân của Rùa, đang lặn lội bờ ao đi kiếm ăn thì bị gãy cánh vì cơn mưa bão mùa này hoành hành dữ dội quá. Bắt được tin này, Rùa ta “đánh tiếng” với Thỏ với hy vọng Thỏ và Rùa sẽ cùng nhau vào cứu trợ, giúp đỡ Cò qua cơn hoạn nạn. Nhưng tiếc thay, Thỏ ta đã từ chối lia lịa vì bận phải đi duyệt hội của nhà Đom đóm. Nghe đâu, có một ngàn con đom đóm lớn nhỏ sẽ được quy tụ về để xếp hình, xếp chữ và bay lòng vòng tỏa sáng chói trên máy hiên nhà!
 
Lại kể, Rùa khệ nệ cái mai già của mình ngược dòng về phương Nam để thăm cánh cò. Nhìn cảnh Cò ta xệ cánh trốn chạy con nước cứ ào ạt đổ vào nhà mà Rùa không cầm được nước mắt. Rùa nhảy vào giúp, nhưng cũng chẳng có được gì hơn, cũng là tay xách nách mang cứu những gì còn lại trong nhà và leo lên mái hiên nhà để chờ anh Diều hâu, bác Đại bàng.. ứng cứu!
 
Sau khi rời nhà Đom đóm thì Thỏ nhà ta tung ta tung tăng đi lòng vòng thăm thú khắp nơi. Vì Thỏ dám chắc, có đi bằng máy bay đi nữa thì Rùa cũng chẳng về kịp với mình để đến đích. Thỏ ta đi xem các buổi biểu diễn nghệ thuật của cô Sơn Ca, chú Chích Chòe, cậu Vành Khuyên…, rồi triển lãm tranh của bác Quạ đen, đi xem phim mới trình chiếu của anh Sáo Sậu… Tóm lại, còn có khối cái để hưởng thụ, để mãn nhãn đang chờ Thỏ phía trước!
 
Chuyện sẽ không có hồi kết, vì chắc như bắp thì Rùa còn phải mất rất nhiều thời gian để giúp anh Cò dựng lại căn nhà, lo cái ăn, cái thiếu đói sau cơn mưa lũ, rồi thì đến cái chữ cho bọn cò con, có lẽ đến Tết Công gô mới làm xong việc. Nhiều người sẽ chê trách, Rùa nhanh nhảu lo chuyện bao đồng, không lo đua với Thỏ mà đi làm chuyện “vác tù và hàng tổng”.
 
Nhưng biết đâu, nhờ vậy, mọi người mới có cơ hội xem cuộc đua Rùa và Thỏ dài dài…